Edit: Linn
Cố lão gia tử rất muốn cảm ơn Giản Dao.
Giản đồng chí là một người tốt. Cháu trai ông đã phải chịu đựng quá nhiều, cũng gặp phải quá nhiều người xấu, ông vẫn luôn lo lắng sợ tâm tính nó sẽ bị ảnh hưởng.
Chính sự xuất hiện của Giản đồng chí, đã sưởi ấm cho cháu trai ông.
Để nó tin rằng thế gian này, vẫn còn có người tốt.
Diệp đồng chí cũng là một người ưu tú, có bọn họ ở đây, Cố lão gia tử không còn phải lo lắng cháu mình sẽ đi vào con đường sai trái.
Giản Dao cùng Diệp Vệ Đông đi đến đầu ngõ, thấy một đám trẻ con đang vây quanh chiếc xe.
Giản Dao vừa nhìn, đây không phải là vừa khéo sao.
"Mấy đứa đang làm gì đấy?"
Mã Hồng Quân quay đầu lại, thấy Giản Dao mở to hai mắt nhìn. "Cô cô cô...... Sao lại ở chỗ này?"
Giản Dao hừ một tiếng, bắt chước hắn nói. "Tôi tôi tôi...... Vì cái gì không thể ở chỗ này?"
Trong mắt Diệp Vệ Đông hiện lên ý cười.
"......" Mã Hồng Quân cả giận, "Cô học theo tôi làm gì!"
Mã Hồng Quân tự cho là không dấu vết liếc mắt nhìn Diệp Vệ Đông đang đứng bên cạnh cô, xe này chắc là của người này.
Diệp Vệ Đông nhìn hắn một cái, Mã Hồng Quân giật mình lập tức thu hồi ánh mắt.
"Làm sao, không thể nói hả?"
Mã Hồng Quân giận mà không dám làm gì, nói một câu: "Cô không phải là tới xem cẩu...... Cố Quân đi?"
Khu vực này đều là địa bàn của hắn, từ trước tới giờ hắn cũng chưa từng gặp qua bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-cua-vat-hi-sinh-nam-phu-thap-nien-70/905045/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.