Edit: Linn
Hắn giơ giơ gói thuốc trong tay lên.
Đối mặt uy hiếp của hắn, bàn tay gầy gò dưới ống tay áo của cậu thiếu niên chặt chẽ nắm chặt.
"Còn tao còn tao nữa, mặc dù tao đeo giày vải, nhưng mà tao cũng không chê, mau liếm đi."
"Đừng nóng vội đừng nóng vội, cứ từ từ từng người một."
"Có nghe thấy không, Cố Quân, nhanh lên."
......
Cố Quân trầm mặc cúi đầu, sau đó chậm rãi hạ thấp chân, vừa định quỳ xuống thì một giọng nữ vọng vào tai hắn.
"Đừng nghe bọn họ."
Giản Dao cau mày đi tới, nhìn nhóm người này đều là thiếu niên mười mấy tuổi. Mới bao lớn mà đã biết bắt nạt người khác, Giản Dao nhìn không chịu được.
"Mấy đứa nhóc này đang làm gì thế, khi dễ người khác rất vui sao?"
Tên mắt híp không kiên nhẫn quay đầu, đang định nói không phải chuyện của mày, thì chợt nhận ra người đến là một chị gái xinh đẹp, lời vừa đến cổ họng đã lập tức nuốt xuống, hắn cười hì hì nói: "Chị à, nó chính là chó con nhà địa chủ, chúng tôi đây là đang cải tạo nó thôi mà."
Giản Dao nhìn bọn họ liếc mắt một cái, không nóng không lạnh nói: "Cải tạo người ta hay là muốn cướp của người ta? Còn muốn người khác liếm giày cho mấy người? Đây là cái tác phong gì đây, tôi thế nào lại thấy mấy người giống chó con nhà địa chủ hơn nhỉ?"
Làm như ai cũng không biết xả đại kỳ (?) vậy, Giản Dao mới không sợ bọn họ.
"Không cần cô quản." Cố Quân ngước nhìn Giản Dao liếc mắt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-cua-vat-hi-sinh-nam-phu-thap-nien-70/905043/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.