Edit: Mều
Beta: Mạc An Hy
Ăn sáng xong, Giang Đường bắt đầu buộc tóc cho Lương Thiển.
Tóc con bé hơi xoăn, vàng nhạt, chạm vào lòng bàn tay vô cùng mềm mại.
Giang Đường nhanh chóng buộc xong mái tóc đuôi ngựa, "Được rồi."
Lương Thiển mở to mắt nhìn mái tóc đuôi ngựa xiêu xiêu vẹo vẹo, lệch trái lệch phải, ngẩng đầu lên: "Mẹ, lệch rồi."
Giang Đường không hề để ý: "Lệch thì lệch đi, nhanh lên một chút, chúng ta phải đi rồi."
Lương Thiển không nghe, bĩu môi oán giận: "Con muốn buộc tóc kiểu công chúa, cái này xấu muốn chết."
"Vậy con xấu chết rồi sao? Nếu con không có xấu chết thì mang giày nhanh lên rồi đi."
"..."
Ác độc!
Ma quỷ!!
Đây không phải mẹ ruột.
Lương Thiển giật nhẹ mái tóc xiêu vẹo, không cam tâm tình nguyện cúi đầu mang giày, sau đó đeo ba lô nhỏ của mình lên, buồn bực không vui đi đến bên cạnh Giang Đường. Con bé không muốn đi ra ngoài với mẹ một chút nào, nhưng các anh trai đều ở đây, con bé cũng muốn đi chung với anh trai...
Sau khi xuống tầng, hai đứa con trai cũng đã chuẩn bị xong hết.
Sơ Nhất ngẩng đầu lên, thấy vẻ mặt Lương Thiển không vui, cậu cười khẽ, đưa tay vẫy vẫy Lương Thiển: "Thiển Thiển, đến chỗ anh này."
Lương Thiển vui vẻ chạy tới.
"Hôm nay Thiển Thiển tự buộc tóc sao? Thiển Thiển thật thông minh, đã tự mình chải đầu được rồi. "Vừa nói, Sơ Nhất vừa đưa tay chỉnh lại mái tóc xiêu vẹo của con bé.
Giang Đường không khỏi nóng mặt: "Mẹ chải đấy."
Sơ Nhất dừng tay lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-cua-nhan-vat-phan-dien/168018/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.