Không phải chứ, vậy mà... đúng là anh ta, mình chỉ nghĩ đến thôi, có cần biến thành sự thật ngay và lập tức như vậy!
Vịnh Thanh ngoài bất ngờ ra, thì lúc này đang khá hoảng loạn.
Mình đã lỡ không kịp nhận ra tên nam chính nhỏ nhen này, chắc chắn anh ta hiện đang rất tức giận đi. Mình có nên hay không, vuốt lông nhím của anh ta xuống?
Để bảo toàn tương lai, tất nhiên là có rồi!
Vịnh Thanh: "Sở Kỳ, em chỉ là đang đùa với anh một chút thôi, đừng giận em mà.
Em đã nhận ra là anh, ngay từ giây phút đầu tiên a."
Sở Kỳ: "Tôi là người mà cô có thể tùy ý đùa giỡn."
"Đúng đúng, Sở tổng đầy soái khí và cao quý như anh, em làm sao có thể tùy ý đùa giỡn được.
Là do em sai rồi, sai rồi, em xin lỗi."
Cái đó không như anh nghĩ đâu, tôi từ đầu vốn không nhận ra anh, rảnh rỗi có thời gian cũng không chọc đến chỗ anh.
"Ý em là... em rất nhớ anh, đã đi mấy ngày nay rồi, anh không thèm để tâm đến em."
Sở Kỳ: "..."
"Cho nên, hôm nay em có một chút giận dỗi, muốn làm nũng cùng anh thôi mà... Sở Kỳ... Sở Kỳ."
Anh ta có đang nghe hay không a.
Mặc cho mình thể hiện tình cảm tràn đầy thắm thiết, anh ta vẫn im lặng không đáp, quá đáng.
Sở Kỳ: "Bớt nói mấy lời linh tinh đó đi."
Tính cách cô ta như vậy, ông nội yêu thích chỗ nào chứ.
Xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-phao-hoi-cua-tong-tai-lanh-lung/2604577/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.