Sơ Nghiên có chút đau đầu.
Chắc là ông cụ Lâu vẫn còn giữ ấn tượng về nguyên chủ bất luận thế nào cũng muốn đến gần Lâu Niệm, bây giờ làm thế này là cố tình tạo điều kiện cho cô.
Trong trí nhớ, mỗi lần nguyên chủ đến Lâu gia chắc chắn đều làm ra vài chuyện, có thể ngủ lại thì sẽ ngủ lại, còn từng có sự tích vẻ vang mặc áo hai dây đêm hôm xông vào phòng Lâu Niệm.
Sơ Nghiên: Nhưng bây giờ ông không cần phải tri kỷ như vậy đâu ông ơi QAQ
Kỳ lạ là trước đây nguyên chủ có giở trò quyến rũ thì cũng đều bị Lâu Niệm vô tình chặn lại, nhưng lần này bị nhốt chung vào một phòng rồi thế mà hắn cũng không có phản ứng gì quá lớn.
Ông cụ Lâu đóng cửa, vẻ mặt đắc ý chắp tay sau lưng rời đi.
Chê cười, tưởng là ta không nhìn ra tâm tư của tiểu tử kia sao.
Trước đây cái mặt lúc nào cũng cứng nhắc, chưa bao giờ để người ta vào trong mắt, ông còn từng lo lắng không biết đứa trẻ này có bệnh kín gì không.
Còn bây giờ sao, động tâm rồi ——
Ông cụ vui vẻ thong dong đi qua hành lang, tiếng bước chân bị tấm thảm vừa dày vừa nặng hút đi, yên lặng không một tiếng động. Lúc đi qua phòng ngủ chính ở lầu hai, thấy cửa phòng hé mở, ông mơ hồ nghe thấy giọng nói hơi kích động của con dâu ở trong phòng.
Lâu phu nhân: "Ông xã, anh không quan tâm chút nào sao? Lâu Niệm đã phá hỏng một IP tốt như vậy vì Sơ Nghiên, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-cuc-pham-cua-nam-chinh/1021137/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.