Editor: Độc Ẩm
Sơ Nghiên lập tức nhớ tới người lúc nãy suýt va vào đài hành quyết, chẳng lẽ là người đó làm?
Nếu hỏng cả thì còn có thể đối phó bằng cách bỏ luôn đạo cụ này, nhưng một bên có còng tay một bên không có, lúc nữa đến đoạn còng tay cô sẽ lộ tẩy ngay!
Trong phút chốc, Sơ Nghiên có chút luống cuống, theo bản năng nhìn về phía Lâu Niệm. Chỉ đối diện nửa giây thôi nhưng cô biết nhất định Lâu Niệm cũng đã phát hiện ra, ánh mắt hắn vẫn bình tĩnh, khẽ gật đầu trấn an cô.
Sơ Nghiên bất giác cảm thấy an tâm hơn, cố gắng bình tĩnh lại và diễn tiếp.
Ngược lại, Tống Tâm Thuần không bị ảnh hưởng chút nào, vẻ mặt ghen ghét hết sức chân thực, thể hiện tất cả ác ý khi tình yêu bị chen ngang. Sơ Nghiên cảm thấy mình như một con rối bị giật giây, đầu gối quỳ mạnh xuống đài nhưng lại không thể biểu lộ vẻ đau đớn.
Lúc cầm tay trái của cô lên, Tống Tâm Thuần hơi khựng lại, Sơ Nghiên trấn tĩnh: Lộ tẩy thì lộ tẩy, cô chuẩn bị lâu như vậy, không thể bởi vì sai sót này mà hủy hoại toàn bộ.
Lương Lạc Lạc: "A Thành! Không phải anh vẫn luôn tự hỏi rốt cuộc ai là thật, ai là giả sao?"
"Chỉ cần anh giết cô ta, tất cả sẽ sáng tỏ. Giết......"
Ôn Nhã bị còng một bên tay, sợ hãi tuyệt vọng nhìn về phía Tần Thành: "Đừng mà......"
Tần Thành mang vẻ mặt thống khổ, loạng choạng đi về phía cô. Ánh đèn sân khấu biến đổi chập chờn, cường điệu hóa chuyển động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-cuc-pham-cua-nam-chinh/1021119/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.