Nói xong, Bạch Vi xoay người rời đi, để Đô Tuần đứng ở chỗ đó, nhăn đôi mày rậm, nhìn cô bước đi dưới sự hộ tống của vệ sĩ.
Hắn dường như, ở trên người cô gái nhỏ thoạt nhìn thật ngoan này, thấy được một loại cảm giác ẩn ẩn kiêu ngạo.
Đúng vậy, cứ việc tính cách của Bạch Vi thật ngoan, nhưng lại nói như thế nào đi nữa, cũng là lớn lên trong vòng tay yêu thương của anh trai, cô từ nhỏ không phải chịu qua khổ đau gì, sống trong cẩm y ngọc thực(*) giường rộng gối êm, càng là người như vậy, càng có lòng kiêu ngạo nhất quyết không bị ai dẫm đạp lên.
Lại nói, tuy rằng anh trai bảo hộ cô rất chu toàn, nhưng Bạch gia là địa phương như thế nào, Bạch Vi sinh sống ở Bạch gia nhiều năm như vậy, sao có thể không nhìn ra được Đô Tuần là đang mơ hồ thử cô? Cùng với mấy cô gái trong bang hội, mang địch ý khó hiểu với mình?
Đến nỗi vì sao Đô Tuần lại muốn thử cô, Bạch Vi không quan tâm lắm, cô không cảm thấy mình sẽ lại gặp mặt hắn ta lần nào nữa.
Cô cứ ở trong tháp ngà của anh trai mà đợi, không muốn phí tâm tư đi nghĩ đến người đàn ông nào khác.
Nhưng kỳ thật, Đô Tuần chẳng qua là chỉ muốn biết, cô là dạng người gì, đối mặt với tình cảnh như vừa nãy, sẽ hành xử như thế nào mà thôi.
Chính là bởi vì cảm thấy hứng thú, có ý, cho nên mới muốn hiểu biết càng nhiều, không phải sao?
Chờ Bạch Hiển được vệ sĩ hồi báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-anh-trai/1140796/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.