Mà Bạch Vi thì sao? Gương mặt cô từng chút từng chút mà đỏ lên, hận không thể biến mất ngay tại chỗ, liếc anh trai một cái thật “mãnh liệt”, căng da đầu mà tiến về phía trước.
Vợ ơi là sao chứ? Ai là vợ của hắn, anh trai đúng là không biết xấu hổ.
Đoàn người đi theo Bạch Hiển tiến vào căn phòng trên tầng cao nhất, Bạch Hiển liền cùng vị giám đốc ban nãy ngồi ở phòng khách tiếp tục bàn chuyện làm ăn, Bạch Vi ở phòng ngủ trên tầng hai, bận rộn sửa sang lại hành lý một phen.
Kết quả... Cô vừa mở ra va-li liền trợn tròn mắt, quên mang nội y của mình mất rồi!
Thật là đỉnh cao của xui xẻo.
Vốn dĩ qυầи ɭóŧ cũng đã ướt đẫm rối tinh rối mù, hiện tại lại chẳng có qυầи ɭóŧ để thay… Cô chỉ có thể ngậm ngùi mà bước vào phòng tắm, trước tiên lấy qυầи ɭóŧ cũ của mình ra giặt sạch, treo ở trong phòng tắm để hong khô, sau đó suy nghĩ ngày mai hẳn là nên đi tìm tiệm bán nội y mua mấy cái qυầи ɭóŧ.
Chờ cô giặt sạch sẽ qυầи ɭóŧ cũ, không mặc gì dưới váy mà bước ra khỏi phòng vệ sinh, Bạch Hiển đã đứng trước phòng, giơ tay gõ nhẹ cửa.
“Ăn cơm thôi, tổng giám đốc Trác điều hành chi nhánh công ty ở đây chuẩn bị cho chúng ta một bữa tiệc chào mừng”.
“Không đi đâu!”
Bạch Vi đỏ mặt lắc đầu, mái tóc đen dài sau lưng cũng theo đó mà lắc lư, uốn lượn thành một vòng cung mềm mại phiêu đãng trong không khí.
Ánh mắt Bạch Hiển lành lạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-anh-trai/1140775/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.