“Em giận…”
Bạch Vi đột nhiên ngẩng đầu, thanh âm có chút lớn, nhưng khi chạm mắt với Bạch Hiển, lại lo lắng mà rũ mi, đem âm điệu giảm xuống vài bậc, hỏi:
“Là em giận đấy, anh hai, anh có phải hay không nên dỗ dành trước? Không được thì mới uy hiếp? Em là vị hôn thê của anh, không phải sao?”
Bất cứ giá nào, để thắng được cuộc tranh cãi này, cô hiện tại thừa nhận cô là vị hôn thê của hắn.
“Em bây giờ, là muốn có được đãi ngộ như hôn thê?”
Hàm chứa ý cười, Bạch Hiển đem Bạch Vi một phen bế lên, đặt cô ngồi ở trên giường. Hắn ngồi xổm trước mặt Bạch Vi, nhìn chằm chằm cô, nhẹ nhàng hỏi:
“Như vậy tiểu thư Bạch Vi của tôi ơi, em hành xử đúng nghĩa vụ của một vị hôn thê chưa?”
Đây là kết qua do hắn giáo dục ra tới, biết như thế nào ở hoàn cảnh xấu, nếu vô pháp thay đổi tình trạng, phải vì mình tranh thủ lợi ích lớn nhất. Cho nên hiện tại Bạch Vi ở trước mặt hắn, quanh co lòng vòng cùng hắn bàn về vấn đề đãi ngộ?!
Tốt thôi, muốn đãi ngộ tốt, thì phải nói một chút về nghĩa vụ đã.
Mặt Bạch Vi lại đỏ rực, quay phắt đi, thấp giọng nói:
“Không thèm nghe anh nói nữa, chưa đến ba câu liền bắt đầu biếи ŧɦái, em đi chuẩn bị nước cho anh tắm”.
Cô chính là đồ ngốc, muốn cùng anh trai bàn chuyện đãi ngộ gì đó, quả thực là tự đem chính mình tống vào hang cọp.
Lúc này, Bạch Vi đột nhiên có loại cảm giác, cô cả đời sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-anh-trai/1140762/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.