Bạch Vi bị Bạch Hiển ôm chặt trong lồng ngực, thân thể run rẩy với biên độ rất nhỏ. Cô vươn ra hai tay, ôm chầm lấy cổ hắn.
Tựa
cằm lên bờ vai rộng lớn của Bạch Hiển, cô lắc nhẹ đầu, có chút áy náy mà nói:
“Không phải, không phải đâu anh hai, em thực xin lỗi, là do em làm mình làm mẩy... Anh ở bên ngoài bận rộn như vậy, vội vàng kiếm tiền, còn phải đối phó với loại người đáng sợ như bác hai. Anh hai, em tin nhất là anh, chỉ là do... em không hiểu chuyện”.
Cô có chút hỗn loạn, chẳng lẽ giữa anh trai cùng em gái, khi đã trưởng thành, không phải là nên ngủ riêng sao? Lại nói đến xa lạ, kỳ thật, không phải hắn chính là người đầu tiên tạo nên khoảng cách sao?
Trước kia, khi Bạch Vi còn đang học cấp hai, cô cùng anh trai vẫn luôn ngủ chung một giường. Bởi vì cô từ nhỏ liền không có ba mẹ, Bạch gia lại như đầm rồng hang hổ, duy nhất chỉ có
anh trai là có thể tín nhiệm.
Mọi người đều có khả năng hại cô, duy nhất một mình anh trai, chắc chắn sẽ không.
Bạch Vi cơ hồ là do một tay anh trai nuôi lớn, cô từ nhỏ đều là ngủ cùng hắn.
Chỉ là sau khi cô trưởng thành, không biết vì cái gì, anh trai liền không cho cô bước vào phòng ngủ mà hai người vẫn luôn ngủ chung nửa bước.
Từ lúc mười ba
tuổi, sau sự kiện bị Bạch Hiển nhốt vào phòng chứa quần áo, Bạch gia lớn như vậy, hắn liền bắt đầu không biết là cố ý hay vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-anh-trai/1140747/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.