Edit: Mei
Nặc Nặc bị cuộc gọi của Hàng Duệ doạ sợ.
Cô đã gặp qua rất nhiều ánh mắt ái mộ, hôm nay lúc Hàng Duệ chạy từ sân bóng rổ xuống ôm lấy cô, cô đã biết không đơn giản.
Tuy rằng cô từ bỏ không đi theo cốt truyện chính, nhưng không biết tại sao Hàng Duệ giống như có hảo cảm với cô.
Nặc Nặc vừa áy náy vừa xấu hổ.
Cô rất sợ Cừu Lệ nổi điên rồi đi tính sổ với Hàng Duệ.
Thiếu niên bên kia tựa hồ như bình tĩnh lại: "Vết thương của cậu thế nào rồi?"
"Còn tốt, không đau nữa rồi, bác sĩ nói sẽ nhanh khỏi thôi."
Hàng Duệ im lặng một lát, hỏi: "Những lời cậu nói ở phòng y tế chiều hôm nay đều là thật sao?"
Tháng mười cuối thu, Nặc Nặc cảm thấy không khí đều phiếm lạnh lẽo.
Cô nhíu mày dùng chăn quấn chặt người, trước mắt là bóng tối, cô nghe thấy giọng nói rầu rĩ của mình: "Đúng vậy."
"Nhưng cậu sợ anh ta!" Hàng Duệ bình tĩnh phân tích: "Nếu cậu thật sự thích anh ta thì sẽ không sợ thành như vậy. Lúc anh ta đi vào cậu còn run bần bật."
Nặc Nặc không còn lời nào để nói, cô không ngờ rằng Hàng Duệ lại mẫn cảm như vậy.
Giọng nói của thiếu niên lạnh lẽo: "Tống Nặc Nặc, cậu nói cho tôi biết, có phải cậu bị ép không?"
Nặc Nặc cảm thấy đây đúng là ý trời trêu người, nếu nói phải thì không chừng Hàng Duệ lại đi trở lại cốt truyện cũ. Giọng nói của cô mang theo ý cười, cố gắng mềm nhẹ nói: "Không phải, là tôi tự nguyện lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-bo-tron-cua-tong-tai-ba-dao/464785/chuong-25-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.