Edit: Tiểu Anh
- --------------
Khi bác sĩ tới cấp cứu cho Cừu Lệ, nhịp thở và nhịp tim của anh đã rất yếu.
Con dao găm đã được rút ra trong quá tình phẫu thuật.
Vẫn là vị bác sĩ già kia, khi ông gỡ tấm khẩu trang xuống, cuộc phẫu thuật đã kéo dài đến 8 giờ đồng hồ.
Từ tối đến rạng sáng ngày hôm sau.
Nặc Nặc và Thẩm Túy ngồi ở bên ngoài.
Cô cầm sợi dây bình an trong tay, khuôn mặt thẫn thờ.
Thẩm Túy cảm thấy như vậy cũng tốt, mặc dù anh ta không đành lòng khi nhìn thấy cô gái xinh đẹp như Nặc Nặc phải buồn rầu, khổ sở như vậy, nhưng không ai hiểu rõ tình cảnh của Cừu Lệ hơn anh ta.
Nếu Cừu Lệ vẫn còn số mệnh như trước kia thì có lẽ còn có hy vọng, nhưng hiện tại...!không còn cứu vãn được nữa rồi.
Thẩm Túy nói: "Em thích anh ta?"
Nặc Nặc nắm chặt sợi dây bình an, không lên tiếng.
Thẩm Túy liếc nhìn bầu trời, nói: "Mấy tiếng nữa thôi là em có thể về nhà.
Đến lúc các bác sĩ ra ngoài, nếu em luyến tiếc thì có thể vào trong gặp anh ta để nói lời từ biệt cuối cùng."
Nặc Nặc rốt cuộc cũng có phản ứng, cô khống chế sự run rẩy trong giọng nói, làm ra vẻ trấn tĩnh: "Anh đừng nói nhảm."
Thẩm Túy nhún nhún vai bất đắc dĩ, anh ta biết Nặc Nặc hiểu anh ta có đang nói nhảm hay không, nhưng phụ nữ luôn như vậy, là những sinh vật xinh đẹp thích tự lừa mình dối người.
Dẫu vậy Thẩm Túy vẫn thở dài một hơi đầy tiếc nuối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-bo-tron-cua-tong-tai-ba-dao/4566356/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.