Edit: Giai Kỳ
-
Nghi ngờ nam chủ này rất nguy hiểm, Nặc Nặc chỉ nhìn anh thôi cũng thấy sợ.
Cô thấp thỏm ngồi ở bồn tắm, ánh mắt của anh dời xuống, lại thấy vết thương ở đầu gối cô.
Cừu Lệ mím môi, Nặc Nặc không còn nhớ rõ anh.
Cho nên ánh mắt cô nhìn anh chỉ có kinh sợ nghi ngờ và bất an, không yêu không hận.
Mà người thương nhớ nhiều năm lại chỉ có mình anh.
Dáng vẻ nhút nhát của cô thật sự đáng thương, Cừu Lệ thấp giọng nói: "Tự mình tắm được không?"
Nặc Nặc vội gật đầu, bộ dáng sợ anh sẽ không ra ngoài.
Anh biết cô sợ cái gì, chuyện đó cũng là anh sai, là anh để lại thương tổn cho cô.
Đồng tử Cừu Lệ co rụt lại, trái tim đau đớn, anh mỉm cười, nhẹ nhàng sờ tóc cô, giọng nói nhẹ nhàng: "Tôi đi ra ngoài, em nhớ đừng để vết thương dính nước."
Cô nhìn anh, đôi mắt to tròn trong suốt lại ngây thơ.
Cừu Lệ đứng dậy ra ngoài, còn đóng cửa kĩ càng cho cô.
Khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, sống lưng anh dựa vào cửa, rốt cuộc cảm xúc cũng bùng nổ, cả người run rẩy không ngừng.
Anh cố gắng ngăn chặn loại cảm xúc mãnh liệt này, thậm chí bộ mặt còn có vài phần dữ tợn.
Cừu Lệ che ngực lại kịch liệt thở dốc.
Một lát sau anh cắn răng áp xuống cơn đau như lột da róc xương đang giày xéo cơ thể mình.
Anh biết những gì mình đang phải chịu đựng chính là cái giá phải trả cho việc nghịch với ý trời.
Cừu Lệ sợ cô nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-bo-tron-cua-tong-tai-ba-dao/4566347/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.