Edit by Kòy (TaeMin997)
Beta-er: Sel
Nặc Nặc đi ra ngoài ban công đứng, sắp đến tiết tự học buổi sáng, mọi người hầu như đều trở về chỗ của mình.
Cô liếc nhìn vị trí còn lại, ở hàng ghế phía trước là Hàng Duệ.
Cô đi qua đó ngồi xuống, lật sách ra. Phát hiện trên đó quả nhiên viết ba chữ thật to Tống Nặc Nặc.
Chữ viết của Tống Nặc Nặc rất xấu, quả thực không nỡ nhìn thẳng, trong sách chỉ viết tên lớp, những chỗ khác đều trắng tinh, chắc hẳn là chưa từng nghe giảng.
Nặc Nặc xem qua đại khái nội dung của mấy quyển sách một lần, trong long yên tâm hơn.
Vẫn ổn, mấy thứ này cô đều học rồi, cũng từng vì thế mà nỗ lực rất nhiều.
Nặc Nặc đã từng đứng đầu lớp.
Nhưng mà giờ phút này, cô nhất định phải trở thành Tống Nặc Nặc lúc trước.
Tống Nặc Nặc không học vấn không nghề nghiệp, Tống Nặc Nặc không nghe giảng phản nghịch lười nhác. Bạn cùng bàn của Nặc Nặc xem cô lật sách, ánh mắt cổ quái, Nặc Nặc cúi xuống, nằm sấp trên mặt bàn.
Bạn cùng bàn lúc này mới quay đầu lại.
Trong tiếng đọc sách lanh lảnh, Nặc Nặc nhắm mắt lại.
Cô không ngủ, đang suy nghĩ về mọi chuyện.
Đầu tiên thành tích nhất định phải từ từ đi lên, nhưng phải "tuần tự tiệm tiến" (tiến hành theo chất lượng). Đi hết cốt truyện xong xuyên trở về là thiết tưởng tốt nhất, nếu không được, chỉ có thể lưu lại thế giới này, cô lại càng phải dựa vào bản thân.
Cách ngày Tống Nặc Nặc trốn khỏi biệt thự còn hơn nửa năm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-bo-tron-cua-tong-tai-ba-dao/270511/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.