Lý Tân Nhiên hoàn toàn không nghĩ tới Yến Thanh Trì sẽ trở về ngay lúc này, y luôn rất nghe lời, hắn nói y đi hướng đông y đi hướng đông, hắn nói y đi hướng tây, y liền đi hướng tây, sao lúc này, vậy mà y không nghe lời hắn về nhà cha mẹ, ngược lại tới nơi này?
Hắn hé miệng muốn giải thích nói, "Bảo bối, em nghe anh nói."
Yến Thanh Trì nhìn cái miệng hắn, nước trong miệng tràn vào lúc nãy vừa mới mở đã chảy ra, vô cùng buồn cười, không khỏi mang theo chút trào phúng cùng khinh miệt.
"Được rồi, còn giải thích cái gì, mau cút đi."
Y vốn dĩ còn muốn hành hung cái đầu chó của Lý Tân Nhiên, nhưng khi gặp được người thật rồi, lại cảm thấy bỏ đi, một kẻ cặn bã như vậy, động thủ là làm ô uế tay mình.
Yến Thanh Trì nói xong, nhường một đường ra cửa, "Cút đi, mang theo tiểu tam của anh, từ đâu tới đây, lăn về nơi đó."
Lý Tân Nhiên vội vàng bứt ra, cứng rắn rút động cơ ra, Yến Thanh Trì đột nhiên không kịp phòng ngừa liền thấy bảo bối người khác như vậy, nhất thời chỉ cảm thấy cay mắt, y ghét bỏ dời ánh mắt đi, trong lòng phun tào, này cũng chẳng ra gì a, thoạt nhìn không bằng của mình. Không đúng, y rất nhanh ý thức được, là không bằng của mình lúc trước, đến nỗi hiện tại thân thể này sao, Yến Thanh Trì hơi sầu, quyết định chờ giáo huấn tra nam xong, phải đi nhìn nhìn của mình, dù sao, cũng liên quan đến cả đời y a!
Lý Tân Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-phu-chuyen-tim-duong-chet-cua-anh-de/177510/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.