Yến Thanh Trì nhìn bức tranh trên bàn một lát, hơi nghĩ nghĩ, rồi bắt đầu hạ bút, tốc độ y vẽ tranh rất nhanh, một là thường xuyên vẽ, sớm đã thuần thục, hai là trước khi vẽ, y đã phát thảo xong. Không tới một lát, Giang Mặc Thần đã nhìn thấy trên giấy vẽ xuất hiện một cô bé hơi cúi đầu, đôi mắt lại nhìn về phía trước, mang theo chút thẹn thùng.
Yến Thanh Trì dựa theo bức tranh của ông chủ, vẽ quần áo và vật phẩm trang sức trên người cô bé xong, sau đó bắt đầu vẽ cậu bé. Rõ ràng cậu bé là người tỏ tình kia, đôi mắt mang theo thấp thỏm và chờ mong nhìn cô bé trước mặt, nắm chặt tay thành quyền, chờ cô trả lời.
Yến Thanh Trì vẽ xong nhân vật quan trọng, lại để Giang Mặc Thần dựng đường thẳng giống đèn đường, ngay sau đó lại vẽ thêm một đường thẳng ngang, sửa sửa chữa chữa, vẽ thành một cái ghế dài.
Y áp sát vào Giang Mặc Thần, nhẹ giọng nói, "Anh tuỳ tiện vẽ thêm cái gì đó trên tờ giấy này đi, chọn sở trường của anh."
Giang Mặc Thần sầu, nghĩ nghĩ, trên mặt đất chỗ cậu bé và cô bé đứng, vẽ một con chim yến ngẩng đầu nhìn bọn họ.
Yến Thanh Trì thiếu chút nữa nhịn không nổi cười ra tới, nhưng nhìn nhìn y lại cảm thấy quen mắt, Yến Thanh Trì nhớ lại, lúc này mới nhớ tới con chim yến dưới ngòi bút của Giang Mặc Thần này, còn không phải là lúc ấy hắn tới thăm ban, nhờ mình vẽ giúp hắn, nói là phải cho Kỳ Kỳ xem chim yến.
Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-phu-chuyen-tim-duong-chet-cua-anh-de/1589596/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.