Trương Ninh Vi gật đầu, "Cậu nói rất đúng, cảm ơn cậu a Tiêu Tiêu."
"Hai ta là ai với ai chứ, cậu còn nói cảm ơn." Mạc Tiêu Tiêu lôi kéo cô, cười tủm tỉm nói.
Bên kia, Giang Mặc Thần nhìn cát rong tay Yến Thanh Trì, "Còn phải bao lâu?"
"Chờ thêm một lát đi." Yến Thanh Trì nói.
Giang Mặc Thần nghe âm thanh của y, hỏi y, "Sao em lại tắt mic?"
Yến Thanh Trì nghe vậy, ngẩng đầu nhìn Giang Mặc Thần, một bộ dáng muốn cười nhưng không cười.
Giang Mặc Thần bị y nhìn đến không thể hiểu được, "Em làm sao vậy?"
"Không sao a."
"Không sao vậy sao em lại nhìn anh như vậy?"
"Nhìn anh đẹp trai a."
Giang Mặc Thần: "......"
Hắn ghé sát vào y, hạ giọng hỏi, "Rốt cuộc làm sao vậy?"
Yến Thanh Trì thở dài, "Không có gì, chỉ là rất hâm mộ anh."
"Hâm mộ anh?" Giang Mặc Thần nghi vấn.
"Đúng vậy," Yến Thanh Trì ghé sát vào hắn tắt mic của hắn, nhỏ giọng nói, "Dựa vào cái gì mà em chỉ gặp gã đàn ông già muốn quy tắc ngầm em, mà anh lại gặp cô gái nhỏ xuân tâm manh động yêu thầm anh chứ? Chất lượng đào hoa của anh tốt hơn em nhiều."
Giang Mặc Thần ngốc, hắn nghĩ nghĩ, hỏi Yến Thanh Trì, "Mạc Tiêu Tiêu thích anh?"
Yến Thanh Trì lắc đầu, "Là Trương Ninh Vi thích anh."
Giang Mặc Thần hơi kinh ngạc, "Cô ấy thích anh?" Hắn khiếp sợ nói, "Anh nhìn không ra a."
"Đương nhiên, bằng không sao lại gọi là yêu thầm chứ."
Giang Mặc Thần nghĩ đến lúc hắn và Trương Ninh Vi đi đến chỗ chứa nước, Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-phu-chuyen-tim-duong-chet-cua-anh-de/1589584/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.