Yến Thanh Trì ôm Giang Mặc Thần nhõng nhẽo một lát, mới nhận ra bọn họ luôn đứng, lôi kéo hắn ngồi xuống sô pha.
"Anh ăn cơm chưa?" Yến Thanh Trì hỏi, "Ăn một chút gì đi."
Đúng là Giang Mặc Thần chưa có ăn cơm, hắn lái xe một đường đến đây, vì muốn nhanh chóng nhìn thấy Yến Thanh Trì, sau khi tới cũng không có đi ăn cơm, mà trực tiếp vào phòng y. Bởi vậy, gật gật đầu, "Vừa lúc, chúng ta có thể cùng ăn một chút."
"Được." Yến Thanh Trì đặt cơm, chờ người phục vụ đưa lên.
Giang Mặc Thần hỏi y, "Mạc Kiến Anh bị khai trừ rồi?"
"Ừm, Phó đạo đã biết, cô không thể chịu đựng được trong đoàn phim của mình lại xảy ra loại chuyện này, nên lập tức khai trừ Mạc Kiến Anh."
"Vậy suất diễn của ông ta?"
"Bản thân ông ta chỉ còn một cảnh cuối, sửa sửa, đổi thành cảnh một mình em. Mấy cảnh trước đó đã quay thì giữ lại, dù sao quay lại cũng là một chuyện rất phiền toái, hơn nữa có mấy cảnh, em phát huy rất tốt, Phó đạo lo lắng nếu quay lại mấy cảnh đó thì em tìm không thấy loại cảm giác này, không biểu hiện tốt như trước đó, vậy thì không tốt với em, với bộ phim này."
Giang Mặc Thần gật đầu, lo lắng của Phó Mẫn Chi không phải không có lý, rất nhiều lúc đóng phim tựa như sáng tác, linh cảm và phát huy ưu tú chỉ trong một khoảnh khắc. Nếu quay lại, đối với Mạc Kiến Anh thì đúng là trừng phạt, nhưng phí tổn và tính không chính xác đều quá lớn. Phó Mẫn Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-phu-chuyen-tim-duong-chet-cua-anh-de/1589577/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.