Kỳ Kỳ ăn sủi cảo xong, Yến Thanh Trì dẫn bé vào buồng vệ sinh tắm rửa, vừa tắm vừa hỏi bé, "Lần này tới Kỳ Kỳ, khi nào trở về vậy?"
"Chiều hôm kia sẽ về."
Quá vất vả, Yến Thanh Trì nghĩ, "Vậy sau khi Kỳ Kỳ về nhớ phải nhớ ba ba."
"Dạ." Kỳ Kỳ gật đầu.
"Đến lễ Giáng Sinh, ba ba chờ xem Kỳ Kỳ biểu diễn."
"Ba ba nhất định phải nhớ xem nha."
"Ừm, yên tâm, tuy rằng ba ba không có cách nào đến hiện trường, nhưng vẫn sẽ nhìn thấy con."
Kỳ Kỳ nghĩ nghĩ, hỏi y, "Giống hôm qua gọi điện thoại vậy sao?"
"Đúng vậy," Yến Thanh Trì bôi sữa tắm cho bé, "Kỳ Kỳ thật thông minh."
Kỳ Kỳ cười hắc hắc, cúi đầu thổi thổi bong bóng trên tay.
Dù sao Kỳ Kỳ cũng còn nhỏ, lăn lộn một phen nên vừa dính vào giường đã ngủ rồi. Giang Mặc Thần nhìn bé ngủ, lúc này mới nhìn Yến Thanh Trì, "Sáng mai em có suất diễn sao?"
"Có một cảnh, khoảng 10 giờ, buổi chiều thì không. Sáng mai em về đóng phim trước, anh mang Kỳ Kỳ đi chơi một lát, chờ quay xong em lại đến tìm hai người."
"Ừ."
"Anh không rên một tiếng đã chạy tới, học em à?" Yến Thanh Trì nhìn hắn.
Giang Mặc Thần cười cười, "Cho nên, em kinh hỉ không?"
"Nhìn thấy Kỳ Kỳ thì rất kinh hỉ."
"Nhìn thấy anh thì không kinh hỉ?"
"Anh thì có cái gì để kinh hỉ, gặp trên mạng mỗi ngày a."
Giang Mặc Thần câm nín, "Là phương thức anh gặp em hôm nay không đúng sao? Sao mới mấy ngày không gặp, cục cưng kẹo mềm đang êm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-phu-chuyen-tim-duong-chet-cua-anh-de/1589520/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.