Giang Mặc Thần sờ sờ trong túi, móc ra một nhúm kẹo, bắt lấy tay y, đặt trong lòng bàn tay y, "Ăn xong nói với anh, anh gửi cho em."
Yến Thanh Trì nhìn kẹo không vượt qua mười viên trong tay, xì một tiếng cười, "Vậy từ hôm nay anh có thể bắt đầu gửi."
"Em ăn ít chút, một ngày ăn một viên." Giang Mặc Thần bất đắc dĩ.
"Giang tổng, anh nói lời này không làm giá trị con người của anh thất vọng sao?"
"Không làm em thất vọng là được."
Yến Thanh Trì câm nín, cất kẹo vào túi tiền mình, y chú ý tới Giang Mặc Thần nhìn mình, giống như đang do dự cái gì, hỏi hắn, "Còn có cái gì?"
"Hết rồi, đi đường cẩn thận."
Yến Thanh Trì gật đầu, xuống xe, y nhìn Giang Mặc Thần ngồi trên xe, trong mắt như có chút không tha, nghĩ nghĩ, trước lúc xuống xe thò người qua ôm hắn một chút, "Tạm biệt nha." Y nói, sau đó, buông lỏng tay đóng cửa, không quay đầu lại đi vào sân bay.
Trước khi vào đăng ký, Yến Thanh Trì đã phát một Weibo đóng máy: Đóng máy rồi, cảm ơn mọi người đã chăm sóc, giúp đỡ đến hôm nay! Sau đó đính kèm mấy tấm ảnh, có ảnh chung với toàn tổ nhân viên, có ảnh y và Giang Mặc Thần chụp chung, còn có ảnh chụp chung với Tô Noãn.
Yến Thanh Trì phát xong liền lên máy bay thuận tay tắt máy, kết quả chờ mình xuống máy bay, sau khi mở di động, y thuận tay lên nick phụ chuẩn bị xoát Weibo, liền thấy nhóm cp Thành Trì trước đó mình vào đang kêu trời khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-phu-chuyen-tim-duong-chet-cua-anh-de/1589481/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.