Trong lòng cực loạn, Cố Tuệ lại rất rõ ràng, những chuyện bản thân và Thôi Kính Tâm vừa nói vô cùng cơ mật, tốt nhất là nên quên mất, hoặc là làm bộ không biết.
Nhưng khi Thẩm Trường Trạch đến đây thăm nàng, nàng vẫn nhịn không được hỏi, "Bệ hạ đã sớm biết lúc trước thần thiếp giả vờ mang thai sao?"
Nếu nói lúc trước nàng chỉ là đang giả bộ, lúc này đã có thể thật sự có chút "Làm" —— thứ không quan trọng nhất thế gian chính là chân tướng, nhưng nàng muốn đào bới đến tận cùng nhất cũng là chân tướng.
Thẩm Trường Trạch đáp lại vô cùng thành khẩn, "Đúng vậy, nhưng thế thì sao, nàng cũng chưa chắc là cố ý."
Chỉ là chuẩn đoán sai mà thôi, Trần Viện Phán đã lớn tuổi, khó tránh khỏi có lúc ngộ phán, nhưng cũng không thể vì vậy mà trừng phạt người khác.
Cố Tuệ cố chấp nói: "Vậy nếu ta nói với bệ hạ, là ta cố ý thì sao?"
"Vậy không có gì ghê gớm." Thẩm Trường Trạch thân mật chọc chọc giữa mày nàng, khẽ cười nói, "Nàng cũng vì hy vọng trẫm chú ý nàng càng nhiều hơn cho nên mới ra hạ sách này, đây vốn là chuyện thường tình, huống hồ, hiện giờ không phải đã thật sự có thai rồi sao? Có thể thấy, ông trời cũng đang chiếu cố chúng ta."
Cố Tuệ hơi hơi khép mi, "Vì sao bệ hạ dung túng thần thiếp như vậy?"
"Đương nhiên là vì tình yêu." Thẩm Trường Trạch mỉm cười, "Lại nói, không phải là nàng thích trẫm trước à?"
Còn chưa thừa sủng đã muốn này muốn nọ, làm mọi cách khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vat-hi-sinh-cua-truyen-cung-dau/761277/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.