Thẩm Trường Trạch rốt cuộc vẫn không phải người dễ bị lừa, không bao lâu đã tới cửa hưng sư vấn tội.
Lúc đó Cố Tuệ đang thương lượng công việc lễ tết cùng Chu Thục Phi —— Thường Nhạc huyện chúa gây ra chuyện lớn như vậy, Thái Hậu nào còn dám để nàng tiếp tục quản lý lục cung, cho nên căn bệnh của Chu Thục Phi cũng khôi phục rất nhanh.
Đơn giản thi lễ xong, Chu Thục Phi liền mang theo đám phó tì nhóm biết điều lui ra. Nàng đương nhiên nhìn ra hoàng đế không vui, nhưng nàng và Cố Tuệ cũng chỉ là đồng nghiệp, không đáng để lưu lại chắn thương, đỡ phải cửa thành bốc cháy vạ lây đến cá trong ao.
Cố Tuệ đã chuẩn bị tốt sẽ gánh vác toàn bộ trách nhiệm, dù sao chủ ý này vốn dĩ do nàng nghĩ ra, nàng không nhận thì ai nhận? Huống hồ cho dù kết quả là thế nào, nàng đều có thể thừa nhận.
Cố Tuệ hít sâu một hơi, "Bệ hạ muốn hỏi cái gì thì nhanh hỏi đi."
Thẩm Trường Trạch nhẹ liếc nàng một cái, "Nghe Phúc Lộc nói đêm đó nàng đã thay tất cả ngọn nến trong Dưỡng Tâm Điện, thật có chuyện này sao?"
Biết ngay vị béo công công này không đáng tin mà, thành thạo bán nàng như thế, nhưng nói đi cũng phải nói lại, Phúc Lộc và hoàng đế mới là người một nhà, còn nàng mới chính là kẻ tới sau.
Cố Tuệ trầm tĩnh nói: "Đúng vậy, đều là việc làm của một mình thần thiếp."
"Giả thần giả quỷ, còn dụ dỗ trẫm uống bí dược, hoàng quý phi, trong mắt nàng, trẫm là trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vat-hi-sinh-cua-truyen-cung-dau/761275/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.