Nếu càng giải thích thì trông có vẻ càng giống bạch liên hoa* hơn, Cố Tuệ đành lưu chuyển tròng mắt, nỗ lực bày ra vẻ phong tình lồi lõm kia của nàng, "Thế thì sao?"
*người ra vẻ bề ngoài trong sáng, thánh thiện
Nam nhân đùa giỡn nữ nhân, có đôi khi cái kiểu dục nghênh hoàn cự* sẽ càng gợi lên sự thú vị, cho nên tiểu thuyết tổng tài bá đạo sẽ vĩnh viễn có mặt trên thị trường, nếu mọi chuyện ngươi đều đón ý thuận theo, hắn ngược lại cảm thấy không còn hứng thú.
* thích mà làm còn bộ từ chối
Cố Tuệ cho rằng nói ra lời này, cẩu hoàng đế sẽ buông tay để nàng rời đi, nào biết Thẩm Trường Trạch cũng không diễn theo kịch bản, ngược lại nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên, ánh mắt cũng càng sâu thẳm.
Hắn muốn hôn nàng sao? Cố Tuệ cân nhắc trong lòng, một cái hôn hình như không đáng để nàng nháo loạn —— dù gì trên người cũng không phải mất đi khối thịt.
Lại nói, còn không biết là ai chiếm tiện nghi của ai đâu!
Nào ngờ cẩu hoàng đế mới nói lạt mềm buộc chặt, rõ ràng khuôn mặt hai người đã gần trong gang tấc, hắn lại đột nhiên buông ra, nhàn nhạt nói: "Đi ngủ đi."
Cố Tuệ:......
Cố Tuệ nhẹ nhàng thở ra, lại không hiểu sao có loại cảm giác nghẹn khuất bị người đùa bỡn, chẳng lẽ nàng trời sinh là kẻ cam tâm chịu nhục, ước gì nam nhân tới xâm phạm chiếm hữu nàng?
Chỉ có thể nói cẩu hoàng đế quá am hiểu PUA*, hoặc không chừng là vừa học được từ quyển 《 Nhục bồ đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vat-hi-sinh-cua-truyen-cung-dau/254324/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.