Không lâu sau, những học sinh khác cũng trở lại lớp học, bắt đầu làm bài hoặc chuẩn bị nghỉ trưa.
Đám người Quách Viên vừa vào cửa đã ngáp dài.
Tống Ỷ Thi ngẩng đầu lên nói với cô ấy: “Hộp cơm tôi sẽ rửa sạch rồi trả lại cho cậu, đồ ăn rất ngon, nhưng mà lần sau cậu đừng mang cho tôi nữa.”
Cứ ăn như vậy chẳng phải béo thành người nặng tạ rưỡi hay sao?
Quách Viên xua tay: “Không sao, hiện tại cậu cứ đưa cho tôi là được, không thì vứt đi cũng được...”
Tống Ỷ Thi suy nghĩ một chút rồi nói: “Không nên lãng phí thì tốt hơn.”
“Ừ, nên tái chế.” Quách Viên gật đầu, khom người lấy từng hộp cơm từ trong ngăn bàn của Tống Ỷ Thi ra, sau đó gửi lại cho chủ nhân hộp cơm: “Mang về tự rửa đi”
“Được thôi!” Những người khác lần lượt tiến lên, lấy hộp cơm đi.
Lúc này, Kỷ Vũ Hàng vươn cổ nói: “Hay là lần sau Tống Ỷ Thi đi ra ngoài ăn với chúng tôi đi?”
Tống Ỷ Thi lắc đầu: “Phiền phức quá.”
Mặc dù cô đã có tiền thưởng trong túi, nhưng tiền thì không bao giờ là quá nhiều. Để tránh cho bị vợ chồng Vu Tú kéo chân sau trong tương lai thì cô phải giữ tiền và chi tiêu ít nhất có thể từ bây giờ.
Kỷ Vũ Hàng nhìn ra lý do từ chối của cô, lập tức nói: “Bình thường khi chúng tôi ăn cơm thì tháng này ai có nhiều tiền tiêu vặt thì để người đó thanh toán hóa đơn... Nếu cậu lo lắng về tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-van-nguoi-me-troi-sinh-phai-lam-sao-day-/3474186/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.