Tống Ỷ Thi xoa xoa thật mạnh vào mặt mình.
Khuôn mặt trong chiếc gương kia vẫn không hề thay đổi.
Đôi mắt sâu thẳm, đuôi mắt mảnh và cong, ánh mắt mơ mơ màng màng, hình dáng như cánh hoa đào.
Vâng, đúng vậy, chính xác là một đôi mắt đào hoa.
Bất kể là cô có cười hay không thì đôi mắt ấy vẫn dạt dào cảm xúc.
Điều khiến khuôn mặt này trở nên xinh đẹp không chỉ bởi đôi mắt, mà còn là đôi lông mày thanh mảnh và duyên dáng, chiếc mũi nhỏ nhắn và thẳng tắp, đôi môi căng mọng và ẩm ướt nhuốm màu đỏ thắm... đi đến đâu cũng thu hút ánh nhìn của những người xung quanh.
Chỗ gò má do bị cọ xát mạnh mà trở nên ửng đỏ càng tăng thêm vẻ mê hoặc khó tả.
Tống Ỷ Thi hít một hơi thật sâu, cô cầm lấy cốc nước rỗng, tự rót cho mình một cốc nước lạnh.
Đây rõ ràng không phải là cô mà!
Mặc dù khuôn mặt này rất giống với các đặc điểm của cô.
Nhưng khuôn mặt trước đây của cô rất nghiêm túc.
... Còn khuôn mặt này nhìn chỗ nào cũng đầy vẻ không đoan chính!
“Thi Thi à, con đã thay xong quần áo chưa vậy? Chúng ta phải đi thôi... Nếu còn không đi sẽ không kịp đâu đấy.” Qua cánh cửa mỏng manh giọng nói kìm nén và nghẹn ngào của người phụ nữ lọt vào tai Tống Ỷ Thi.
“... Con xuống ngay đây.” Tống Ỷ Thi vẫn đáp lại giọng nói kia theo bản năng.
Tống Ỷ Thi lại rót thêm một cốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-van-nguoi-me-troi-sinh-phai-lam-sao-day-/3474147/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.