Ngày hôm sau Liễu Thừa n mở to mắt, phát hiện trong ngực một mảnh lông mềm ấm áp, vừa cúi đầu thì thấy bé hồ ly đỏ đang say giấc nồng trong lòng mình.
Cũng không biết nhãi ranh này mơ thấy mộng đẹp gì, lỗ tai dày rung lên.
Liễu Thừa An nguyên một buổi sáng không thể kìm lòng được, đè hồ ly nhỏ xuống đó rồi mút thật mạnh, trên người của bé có hương thơm của cây trúc, bộ lông cực kỳ mềm mại.
Liễu Thừa An không rảnh tay, trong chốc lát thì sờ sờ móng bé hồ ly, chốc chốc thì lại sờ lỗ tai của bé, cảm giác rất là tốt.
Chắc hẳn bé hồ ly đang trong mộng đẹp bị quấy rầy nên rầm rì vài tiếng, có chút bực bội mở mắt, sau đó thì trợn to.
Gương mặt đẹp trai của Liễu Thừa An áp sát vào, sáng sớm tỉnh lại khàn giọng nói: "Không phải là ngủ ở trong ổ à, sao lại lên giường rồi?"
Bé hồ ly trợn tròn mắt, rên lên vài tiếng, sau đó chui vào trong chăn, rồi lại bị Liễu Thừa An nhấc cái gáy mềm mại lên: "Tiểu tử thối."
Bé hồ ly không sợ chút nào, thấm chí còn hướng về lồng ngực hắn chít chít làm nũng.
Khóe miệng Liễu Thừa An mang theo ý cười, nói: "Lại là cái chiêu này, em bắt chẹt được ta rồi phải không?"
Sau đó bé hồ ly mềm mại chui vào lồng ngực của hắn, lông tơ mịn màng chạm vào làn da của Liễu Thừa An, cảm giác tê dại từ đỉnh đầu len lỏi xuống thẳng gót chân.
Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-thu-sinh-ngheo/2960770/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.