Đêm khuya, Hồ Ngọc hoá thành một giai nhân trẻ, mượn ánh trăng mà đắm đuối ngắm nhìn nam nhân trước mắt.
Hồ Ngọc có hơi thấp thỏm, đôi tai bông xù đang run lên.
Hồ Ngọc cúi người lại gần rồi nhanh chóng hun nhẹ lên miệng của Liễu Thừa An.
Có chút mềm mại, có chút hồi hộp, cùng với mùi hương cỏ xanh dễ chịu trên người của hắn.
Hồ Ngọc nghe xong những câu chuyện tình cảm yêu đương ấy, cảm thấy mấy gã nam nhân đó chẳng phải là loại tốt lành gì, cũng e sợ bản thân sẽ gặp được những gã tồi như trong thoại bản viết nhưng nếu người nam nhân này là Liễu Thừa An thì…
Gương mặt của Hồ Ngọc hơi đỏ lên, trái tim cứ luôn đập thình thịch.
Liễu Thừa An ngủ rất say, vừa nãy Hồ Ngọc vừa hun hắn vừa run, cho nên vẫn chưa có cảm nhận được gì hết, Liễu Thừa An có sức hấp dẫn rất lớn đối với cậu, vì vậy cậu kìm lòng không đậu mà cúi sát người vào gương mặt ấy, cái lưỡi đỏ au nhẹ nhàng khẽ liếm lên bờ môi của hắn.
Liễu Thừa An đang ngủ ngon thì bị làm phiền nên khẽ cựa quậy, ầm nhẹ một tiếng, giai nhân trong ngực vì quá sợ hãi nên biến về lại thành bé hồ ly đỏ, móng vuốt cũng bị doạ cho tê rần.
Cũng may là Liễu Thừa An không có tỉnh dậy, bé hồ ly làm chuyện xấu dựng lỗ tai nghe ngóng cả buổi mới yên tâm nhắm mắt lại, nhưng đầu cứ nhích gần nhích gần vào lòng ngực của hắn.
Sáng sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-thu-sinh-ngheo/2960761/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.