Hai người ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy một thiếu niên tuấn tú trong viện đi tới, y phục hoa lệ, trên đai quan còn cài một viên bảo thạch màu đỏ, dưới ánh mặt trời sáng chói.
Đôi mắt thiếu niên mỉm cười, một đôi chân dài thẳng tắp đến gần, ánh mắt nhìn qua, tươi cười trên mặt lại đột nhiên biến đổi, ngữ khí nặng nề: “Ai cho phép các ngươi cho hắn ăn thịt?”
Sắc mặt thiếu niên lạnh lùng, âm thanh cũng băng lãnh đáng sợ.
Lý ma ma sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, “Thình thịch” một tiếng quỳ trên mặt đất: “Bái kiến Thuận Vương điện hạ!”
Trong phòng, những nha hoàn ma ma khác cũng đều kinh ngạc, liên tục quỳ xuống.
Yến Thu Xuân mang theo Chu Chiêu Cảnh đứng dậy, nàng không phải nô tịch, cho dù thấy hoàng tử, cũng không cần lễ bái, chỉ uốn gối hành lễ: “Dân nữ bái kiến Thuận Vương điện hạ.”
“Bái kiến ngũ hoàng thúc!” Chu Chiêu Cảnh cũng có chút khẩn trương hành lễ, thật cẩn thận liếc sắc mặt cứng rắn của hắn, lấy hết can đảm giải thích nói: “Hoàng thúc, cái này không phải thịt.”
Thuận Vương hừ lạnh một tiếng, không nói gì, nhưng chỉ cần phản ứng này thôi cũng đủ để chứng minh, hắn cũng không tin tưởng.
Ba món nay, hai món trong đó toàn là thịt, một món khác nói là canh, nhưng màu sắc nồng đậm, nhìn không ra có thêm thịt không, nhưng hắn nhìn bề ngoài, liền cảm thấy khả năng ăn thịt là rất lớn.
Chẳng lẽ là cô nương Tiêu gia này, vì không cho muốn Tiêu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3625292/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.