Sữa bò, trứng gà, nước sốt hòa quyện khiến hương vị của nó càng thêm phong phú.
Đông Đông nhấm nháp xong, quyết đoán gật đầu: “Ngon quá!”
Uyển Nhi nghĩ nghĩ, mới nói: “Ngọt ngào, mềm mại, chỉ là có hơi khô.”
Tiêu Bình Thịnh tấm tắc: “Ngon lắm ngon lắm!”
Ba hài tử nói xong, tất cả đều nhất trí nhìn về phía người thứ tư, trước kia vào thời điểm này A Hoàn đều sẽ chủ động nói hương vị ra sao, nhưng Chu Chiêu Cảnh lại không thói quen như vậy, nên vẫn chậm chạp không nhúc nhích.
Kết quả là bị ba đôi mắt nhìn chằm chằm.
Hắn đã khẩn trương tới mức tim đập nhanh, chỉ là sau khi phản ứng lại Chu Chiêu Cảnh thử mở miệng: “Rất ngon! Thơm quá thơm quá!”
Ba đứa trẻ: Thỏa mãn.
Bọn họ thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Yến Thu Xuân, Yến Thu Xuân vừa lúc cũng đang nhấm nháp, thấy trọn một màn bọn họ nhìn về phía Chu Chiêu Cảnh kia, chưa kịp nói chuyện, cũng mang theo vài phần dung túng, muốn bọn họ chiếu cố hài tử này, nên cũng không lập tức mở miệng.
Không nghĩ tới Chu Chiêu Cảnh lại phối hợp tích cực đến vậy, nhấp môi một ngụm nhỏ, nuốt miếng bánh mì trong miệng xuống, cười nói: “Còn có thứ ngon hơn nhiều so với cái này!”
Đông Đông: “Oa!”
“Là cái gì?”
“Ăn luôn sao?”
Yến Thu Xuân cười gật đầu, Hứa ma ma lấy lò than đã được chuẩn bị sẵn, giống như dùng để nướng thịt nướng vậy, sau đó cho một miếng bơ xuống, bơ gặp được tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3625272/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.