Tiết phu nhân chăm chú nhìn hắn, không bỏ lỡ một chút biến hóa nào, bà ta chần chờ nói: “Nếu không phải viện Câu Lan thì sao ngươi lại qua bên kia?”
Tiết Gia Hà không muốn nói thêm, chắp tay nói: “Nương à, người cứ yên tâm, con chắc chắn sẽ dốc hết sức trong lần thi hội này, sẽ không bỏ lỡ đâu.”
Hắn nói xong liền muốn rời đi.
Tiết phu nhân vừa thấy nhi tử tức giận thái độ cũng mềm mỏng hơn, nhanh chân đuổi theo, dịu giọng dụ dỗ: “Gia Hà, nương chỉ là nhất thời tức giận việc con trốn ra ngoài, không để ý đến việc học thôi. Nếu con có chuyện gì thì cứ nói với nương, thích cô nương nhà nào, nương đi cầu hôn cho con…”
Tiết Gia Hà đột nhiên dừng bước, kinh hỉ nói: “Thật ạ?”
Ánh mắt Tiết phu nhân lấp lánh, cười nói: “Tất nhiên là thật, gia thế của cô nương kia thế nào?”
Tiết Gia Hà nhiệt tình hơn hẳn, lập lại lập tức tự dội một chậu nước lạnh, tỉnh táo lại, chần chờ nói: “Nếu không quá tốt thì sao?”
Tuy hắn biết vị cô nương kia sống ở Tiêu gia nhưng có nghe ngóng được một ít từ cháu trai, nàng không phải là người Tiêu gia, chỉ là khách thôi. Có thể ở lâu dài bên đó chắc là cũng có chút quan hệ nhưng với tình hình hiện tại của Tiêu gia, so với có chút quan hệ thì còn không bằng để cho mẫu thân hắn vừa ý.
Làm nhi tử, hắn vẫn hiểu rất rõ tính tình mẫu thân mình.
Nụ cười của Tiết phu nhân không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3625269/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.