Tiêu phu nhân cũng thất thần đôi chút, nhưng nghĩ lại thấy thế giới rộng lớn như vậy, những chuyện như này có thể xảy ra với bất cứ ai, một lát sau, bà đã lại phản ứng rất nhanh, mời bọn họ ngồi trong phòng khách: “Vương gia, Vương phi, bên này, mời.”
"Tiêu phu nhân không cần khách khí." Xương Vương phi cũng rất mực phải phép với Tiêu phu nhân, còn đặc biệt hành lễ, bà nắm lấy tay con trai của mình, tay kia cũng không buông Chu Chiêu Cảnh ra, hai tay hai bên đều dắt theo hai hài tử, chậm rãi bước đi, ánh mắt rất dịu dàng, A Hoàn nói vài câu, nhưng vẫn không quên nhìn sang phía Chu Chiêu Cảnh.
Yến Thu Xuân vẫn luôn theo dõi bọn họ, trong lòng nàng cũng cảm thấy được an ủi đôi chút.
Hắn không có mẫu thân, cha hắn thì bị giam cầm, nhưng dù sao hắn cũng được Xương Vương phi chăm sóc, so với A Hoàn năm đó thì hoàn cảnh quả thực tốt hơn rất nhiều.
Tạ Thanh Vân bước đi cũng không nhanh, nàng lui ra phía sau hai bước, đi cùng Yến Thu Xuân, nhẹ giọng nói: "A Xuân yên tâm, Vương phi là người lương thiện, nhất định sẽ đối tốt với Nhị hoàng tôn."
Yến Thu Thư cười mỉm, gật gật đầu.
Nàng có chút lo lắng, cũng không phải chuyện gì khác, Tam hoàng tử bị giam cầm cùng Thái tử nhưng bọn họ không giống nhau, hắn ta đã tạo phản, bị giáng xuống làm thường dân, sau đó bị tống giam, phạm tội rất nặng, nếu như không phải là nhi tử của hoàng đế, hắn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3625261/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.