“Có chuyện gì vậy?” Tạ Thanh Vân lên tiếng hỏi.
Yến Thu Xuân đưa mắt nhìn Diêu quản gia: “Diêu quản gia, phiền ông đóng hai túi đậu tương, chúng ta muốn mang về phủ.” Nói xong, nàng mới nhìn về phía Tạ Thanh Vân: “Muội muốn làm món gì đó thật ngon!”
Tạ Thanh Vân nhìn đống đậu tương hết sức bình thường kia, giọng điệu ghen tị nói: “Làm sao muội có thể nghĩ ra được nhiều món như vậy? Thật lợi hại, ta thậm chí không biết làm thế nào.”
Ngay khi nàng vừa định thở dài, giọng nói lanh lảnh của trẻ con vang lên, ngắt lời nàng: “A Xuân tỷ tỷ! Đệ vừa thấy một con bò đang được vắt sữa! Nhiều sữa quá!”
Mọi người vô thức liếc mắt sang bên kia.
Thân hình mũm mĩm của Đông Đông chạy ngay trước mặt bọn họ, cách đó hai bước là Uyển Nhi cũng đang đỏ mặt vì phấn khích, cùng với Chu Chiêu Hoàn, và phía sau là Tiêu Bình Thịnh đang bất đắc dĩ ôm hai chiếc thùng, cậu bé đang bước đi chậm rãi phía sau.
Anan
Bước chân thiếu niên trầm ổn, cậu bé ôm hai thùng sữa, trên mặt cũng lộ ra nụ cười: “Đại bá, bá mẫu, Dì Yến.”
Từng đứa trẻ chạy đến, Đông Đông chạy thẳng đến chỗ Yến Thu Xuân, Yến Thu Xuân vội vàng đỡ lấy, cơ thể nàng bị va chạm, lắc lư một chút, nàng vừa kịp đứng vững lại, Uyển Nhi cũng bắt chước cậu bé, chạy lại đây, trên mặt nở một nụ cười tươi rói.
Đối với tiểu cô nương, Yến Thu Xuân mềm lòng hơn rất nhiều, sau đó nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3625256/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.