Tiêu Hoài Ngân cười nhẹ nhàng, dịu dàng trêu ghẹo: “Khó trách mang đồ ngon tới, nếu bọn ta không hỗ trợ thì chỗ còn lại có ăn được nữa không?”
“Vậy chưa chắc.” Yến Thu Xuân cũng cười tủm tỉm nói.
Tiêu Hoài Ngân: “Được được, để ta.”
Tạ Thanh Vân cũng rất hào hứng: “Ta cũng ra vài đề. Hoàng ma ma, phiền ma ma lấy giấy bút tới đây. Mẹ cũng ra đề cùng nhé ạ?”
Tiêu phu nhân mất tự nhiên gật đầu: “Được.”
Hoàng ma ma nhận lệnh rời đi. Không chỉ giấy bút mà còn cần bàn và người mài mực, các nha hoàn cũng trở nên bận rộn, chẳng mấy chốc đã tạo ra một chiếc bàn viết chữ lớn ở viện trước.
Hầu như ai cũng cầm theo một cây bút, bao gồm cả Yến Thu Xuân.
Tuy nàng không tự ra đề được nhưng trong đầu vẫn còn không ít… câu đố hóc búa.
Anan
Có điều suy tính đến giới hạn thời đại nên nàng chỉ ra những câu đơn giản dễ đoán.
Đông Đông cũng đang nỗ lực vắt hết óc, một tay cầm bút, một tay cầm chân gà, viết một chữ cắn một miếng, Uyển Nhi bên cạnh cậu bé cực kỳ chê ghét dịch sang chỗ khác: “Đệ cẩn thận chút, đừng làm bẩn y phục của ta.”
A Hoàn nói: “Uyển Nhi, ta đổi vị trí với muội nhé.”
“Cảm ơn A Hoàn ca ca!” Uyển Nhi vui mừng đáp lời.
Yến Thu Xuân viết mấy câu thì từ bỏ, trái lại nhìn về phía nữ tử duy nhất không nhúc nhích. Nàng ta ngồi thẳng lưng một bên, cũng bởi vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3625239/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.