Yến Thu Xuân nhìn hắn.
Tiết Gia Hà muốn chắp tay, nhưng đồ trên tay quá nhiều, xin lỗi nói: “Cảm ơn sự giúp đỡ của Tiêu cô nương hôm nay, đúng lúc đến giờ ăn cơm, không bằng tại hạ mời Tiêu cô nương ăn cơm?”
Yến Thu Xuân cười nói: “Ngươi còn bạc sao?”
Tiết Gia Hà có chút xấu hổ quay mặt đi, nhìn về phía nơi khác, bỗng nhiên nói: “Nếu cô nương không ngại, bên kia có một cửa hàng bán mì thịt bò, hương vị rất ngon, tạm thời tại hạ có thể mua được, cô nương có sẵn lòng không?”
“Mì thịt bò?” Yến Thu Xuân cũng đang đói bụng, nghe được lời này, vô thức nhìn theo, tình cờ nhìn thấy chủ quán đang kéo mì, kỹ thuật đó khá thuần thục, sợi mì được kéo thật nhuyễn, rồi cho vào nồi.
Nàng… Muốn ăn!
Yến Thu Xuân quyết đoán gật đầu: “Có thể!”
Tiết Gia Hà ngạc nhiên không thôi: “Được, mời cô nương đi bên này.”
Hắn đi phía trước dẫn đường, vừa tới gần đã ngửi thấy mùi hương, sạp kia đã có rất nhiều thực khách, thấy họ đến, người phụ nữ phụ trách vội vàng chạy tới đỡ lấy túi đồ từ tay Tiết Gia Hà đặt ở trên bàn, lại lau bàn qua, nói: “Hai vị muốn ăn gì?”
“Năm phần mì thịt bò, cho vị tiểu thư này nhiều hơn một phần thịt bò!” Tiết Gia Hà hào khí ngất trời nói, sau đó lấy một đống tiền ra.
Đây là bao gồm cả người hầu mà Yến Thu Xuân mang đến là Thủy Mai và hai gã sai vặt.
Yến Thu Xuân nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3625233/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.