Tiếp theo chợt nghe thấy thanh âm bỏng ngô bị ăn “rốp rốp” xuất hiện, Đông Đông một tay nắm lấy một nắm, tốc độ cực nhanh nhét vào miệng, Uyển Nhi từng viên từng viên ăn rất thanh tú, Trầm Bình Nghiêm ăn chậm rãi, ăn nhã nhặn.
Đám người Tiêu phu nhân thì ăn đến ngạc nhiên lại khoái trá.
Chỉ là Tiêu Hoài Khang bình thường không ăn đồ ngọt như vậy cũng cầm đĩa, ăn rất ngon miệng, bỏng ngô tròn trịa, răng cắn một cái đã hết, còn sẽ không có bao nhiêu cảm giác no bụng, hắn tán thưởng: "Không sai, ngọt ngào, quả nhiên rất ngon!”
Yến Thu Xuân cũng cầm một đĩa bỏng ngô, từng người một ném vào miệng, nhìn đã có tinh thần rất nhiều, vui vẻ nheo mắt lại.
Chỉ là không biết...
Tình huống ở trong cung đằng kia là gì?
Đang nghĩ, một loạt tiếng bước chân dồn dập lại đây, tinh thần Yến Thu Xuân chấn động.
Không chỉ có nàng, Tiêu Hoài Khang, Tiêu Hoài Viên đã sớm nhìn về phía cửa, thính lực bọn họ càng tốt, càng sớm phát hiện, khi Yến Thu Xuân nghe thấy, đám người Tiêu phu nhân cũng nhao nhao nhìn qua.
Cánh cửa phòng khách che khuất.
Tiếng bước chân dồn dập kia phá lệ rất nhanh, nhưng khi tới gần, động tác ngược lại chậm lại, giống như là sợ quấy rầy bọn họ.
"Kẽo kẹt——" Sau khi mở cửa nhẹ nhàng, thiếu niên cẩn thận tiến vào.
Nhưng mà mới bước vào nửa bước, chàng đã dừng lại, ngửi ngửi mùi hương ngọt ngào trong không khí, lập tức thấy cổ quái, sau đó ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3625209/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.