Chu Chiêu Cảnh lấy bánh bao ra, bánh bao xấu xí cực kỳ khó coi, lúc đưa cho mẫu phi hắn còn rơi một giọt nước mắt.
Nữ tử đón lấy, nếm thử một miếng nhỏ, vẫn còn nóng hổi, nàng ta cảm nhận được vị mặn, nhưng phần lớn là hương vị ngọt ngào của lớp vỏ cùng mùi thơm của nhân bánh, bánh bao mềm mại vừa miệng, tuy hơi xấu một chút nhưng mùi vị rất ngon.
Mấy ngày nay nàng ta đều cơm nuốt không trôi ngủ không ngon giấc, đột nhiên có một món ăn ngon xuất hiện trước mắt, lại còn là do nhi tử của mình làm, Tam hoàng tử phi từng chút một ăn hết, ăn xong còn thỏa mãn gật đầu: "Con ta thật lợi hại, bánh bao ngon lắm!”
"Vâng!” Chu Chiêu Cảnh gật đầu.
Tâm tình Tam hoàng tử phi cũng dịu bớt, lộ ra một nụ cười: "Được rồi, mẫu phi muốn đứng lên. ”
Lúc này đây nàng ta cố gắng chống đỡ thân thể, hai đầu gối đau đớn, nhưng tốt xấu gì cũng đã đứng lên được, chỉ là chật vật như thế, nàng ta không dám gọi người vào, sợ bị kẻ dưới cười nhạo, chỉ có thể lê hai chân đi vào phòng.
Chu Chiêu Cảnh cũng đi theo, đi vào nội thất, bên trong có bếp than, ấm áp hơn nhiều, nàng ta mới nhấc làn váy lên, vết thương màu đỏ bị trầy xước khi quỳ xuống đất lộ ra, đau đến nỗi nước mắt chảy ròng ròng.
Chu Chiêu Cảnh nhìn chằm chằm, nắm đ.ấ.m nhỏ nắm chặt, muốn kìm lại, nhưng vẫn không khống chế được cảm xúc, nhào vào trong n.g.ự.c
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3625195/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.