Nhưng đây là lần đầu tiên cậu bé được chứng kiến bộ dạng này của bà ngoại.
Trên thực tế từ khi cậu bé có thể nhớ được, bà ngoại trong ấn tượng của mình, là một người không thích ăn cơm, ngày thường ăn nhiều thêm một miếng cơm, thì bà cứ như đã làm sai điều gì đó, đau khổ rất lâu, không phải thân thể mà là trái tim.
Dần dần mà thân thể của bà cũng bắt đầu chống đối với đồ ăn, càng ngày càng nhiều.
Khi còn nhỏ bà ngoại vẫn có thể ôm cậu bé, nhưng sau này thì hoàn toàn không thể, đi đường đều phải cần người đỡ.
Nhưng lúc này cậu bé trở về, lại lại khác hẳn, mặc dù ăn không được nhiều lắm nhưng lần nào cũng ăn, so ra thì kém người bình thường, nhưng cơ thể lại đang tốt lên từng ngày.
Nhưng chưa bao giờ được như bây giờ, cùng một loại thực phẩm, lại thể hiện ra một tín hiệu tương tự như 'bảo vệ thực phẩm'?
Cậu bé thử nói: “Bà ngoại, cái này ăn ngon lắm sao?”
Tiêu phu nhân đã ăn ba miếng, nghe vậy đôi mắt híp lại, trên khuôn mặt nghiêm túc tràn đầy vẻ trẻ con lúc vui mừng: “Ừm, ăn ngon, rất có hương vị!”
Thứ gọi là que cay này, bản thân tinh bột và mì chắc không có mùi vị gì, nhưng sa tế cay rát lại không thiếu mùi vị, chỉ là khi bà cảm thấy không chịu nổi, lại có vị ngọt xoa dịu cái lưỡi bị kích thích quá mức của bà.
Cay đến da đầu bà tê dại, phía sau lưng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3625189/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.