Trầm Bình Nghiêm coi nàng như trưởng bối, nghe nàng nói, cũng không nói thêm gì, chỉ là lạnh lùng tìm một chỗ ngồi xuống, nếu không nhìn dáng người cùng khuôn mặt trẻ con kia, có thể nghĩ đó là một người lớn đang tức giận bởi một đứa trẻ không vâng lời.
Yến Thu Xuân không kìm được, khóe môi giật giật, nhưng nàng không dám ở đây nữa nên liền chạy vào phòng bếp, Uyển Nhi cũng vội vàng nói: "A Xuân tỷ, muội đi với tỷ."
Trên thực tế, các món ăn đã được chuẩn bị sẵn, không phải lo lắng về việc nguyên liệu bị biến chất trong mùa đông, chúng còn có thể được giữ tươi trong tuyết, lúc này rất dễ dàng bày lên khay và lấy chúng từng cái một.
Sắp xong rồi, Yến Thu Xuân nói: "Nào ngồi đi, tạm thời chúng ta đừng nói chuyện học hành, chúng ta chuyên tâm ăn cơm được không?"
Trầm Bình Nghiêm miễn cưỡng gật đầu, còn Đông Đông lập tức hồi sinh nhưng cậu bé vẫn nhìn ra ngoài để xác nhận rằng mình không nhìn thấy ai mới nói: “A Xuân tỷ, ta có thể để phần lại một chút thức ăn được không, A Hoàn không biết là có thể đến hay không, đệ muốn để lại một chút cho huynh ấy.”
“Được thôi.” Yến Thu Xuân cười gật đầu.
Nghe lời khẳng định của Yến Thu Xuân, Đông Đông cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, Đông Đông tìm một chỗ ngồi đối diện với Trầm Bình Nghiêm rồi ngồi xuống. Trầm Bình Nghiêm nhìn chằm chằm Đông Đông trong hai giây rồi cậu bé thở dài và miễn cưỡng ngồi xuống. Uyển Nhi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3625180/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.