Thế là hai người lại thảo luận, hiện tại thôn trang đã mua một số lượng lớn gà nhỏ về làm giống, sau hai ba tháng có thể bắt đầu mở cửa hàng, lúc đó giá thành một con gà sẽ giảm xuống, tương ứng với giá cả cũng sẽ giảm đi rất nhiều.
Nhưng nói đến đây, Tạ Thanh Vân vẫn có chút xấu hổ: "Hoàn cảnh của Tiêu gia rất đặc biệt. Những năm qua, các tướng sĩ đi theo Tiêu gia đánh Đông dẹp Bắc đã chịu tổn thất rất nặng nề, bổng lộc cho các tướng sĩ cũng không nhiều nên ta cũng không có nhiều tiền tiêu vặt. Nếu không cũng không cần phải đợi ba tháng để giảm chi phí trước khi mở tiệm.”
Bây giờ phần lớn số tiền đã được chuyển đến thôn trang phía trên nơi người ta có thể mua đất, mua người và làm chuồng gà. Yến Thu Xuân hiểu rất rõ tình hình của Tạ Thanh Vân nhưng đương nhiên nàng không nói gì.
Vài ngày sau, Tạ Thanh Vân lại mời nàng cùng đi chơi, chuồng gà trên Tiêu gia thôn trang đều đã sẵn sàng, Yến Thu Xuân với tư cách là cố vấn kỹ thuật cho nên phải đi xem một chút. Thế là sáng sớm, Tiêu gia đánh hai chiếc xe ngựa đi thẳng ra khỏi thành đến thôn trang.
Lúc này đã là đầu tháng mười, sương giá bắt đầu ập tới, nhiệt độ thấp đến mức người đi đường đều phải ống tay áo che kín, mỗi người đều co rúm đầu, sau khi khoác thêm một lớp quần áo nữa.
Xe ngựa chậm rãi ra khỏi thành phố rồi dừng lại ở một ngôi làng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3625156/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.