Lúc này Yến Thu Xuân cũng không nhàn rỗi, bột lên men tốt có thể bắt đầu làm giò hoa, hai khối dài dính mấy hạt hành hoa và bột dầu mỡ, bàn tay nhỏ bé mảnh khảnh của nàng chuyển động, bột kia lập tức biến thành một hình dạng cánh hoa xinh đẹp.
Nàng không làm nhiều, cũng chỉ có một xấp mười hai cái.
Sau đó, Yến Thu Xuân mở nắp ra, Diêm Hướng còn đang nhóm lửa lập tức bị một mùi hương nồng đậm hơn trước đột kích, còn mang theo mùi cay, hắn theo bản năng hít vào, lại... Nuốt nước bọt.
Sao tự nhiên hắn lại cảm thấy ngon nhỉ?
Hắn trông mong nhìn, đương nhiên Yến Thu Xuân cũng chú ý tới, có chút vui mừng, động tác trên tay không ngừng, trấn an nói: "Diêm đại nhân, đợi thêm một lát nữa, sắp xong rồi.”
Nàng quá hiểu loại mong chờ này, nước miếng của nàng cũng không biết tiết ra bao nhiêu, nhưng cua phải xử lý tốt, nếu không ăn vào dễ xảy ra vấn đề, điểm này không thể qua loa.
Diêm Hướng ngầm cười: "Không vội không vội..."
Hắn vụng trộm xoa xoa mặt, thầm giận mình vậy mà bị mỹ thực này dụ dỗ mê hoặc!
Sau khi Yến Thu Xuân xào xong, đảm bảo tôm gần như đã chín, sau đó thêm nước sạch vào xào, đợi lửa lớn gần hết, đặt từng cuộn hoa lên, đậy nắp lại.
Lúc này đây, chỉ cần chờ thời gian một chén trà.
Nắp đậy mở ra, mùi hương nồng đậm kia phảng phất như xông thẳng lên trời!
Diêm Hướng cũng chấn động tinh thần, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3624399/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.