Một ly Parfait vào bụng, Bạch Thủy Kim mãn nguyện híp híp mắt, lòng cậu như một chú chuột nhỏ thành thật đang chắp tay cảm tạ trời đất.
Cảm ơn vì đã cho cậu được ăn món ăn ngon đến như vậy, ngon đến nỗi anh xã cậu cũng muốn ch.ết luôn rồi.
Nhìn thấy bộ dạng thỏa mãn của cậu, Lý Kiệt hiến ân cần mà đẩy ly Parfait còn nguyên của mình đến trước mặt Bạch Thủy Kim.
"Ly này cậu cũng ăn luôn đi, tôi chưa có đụng tới."
Bạch Thủy Kim uyển chuyển từ chối: "Tôi không ăn nữa đâu, cảm ơn lòng tốt của anh."
"No rồi à?"
Bạch Thủy Kim mỉm cười thẹn thùng: "Gần đây tôi đang kiêng đường."
Bùi Tri Hành:...
Lý Kiệt:...
Nếu đối phương đã ăn xong thì đã đến lúc nói chuyện chính sự rồi, Lý Kiệt khụ khụ hắng giọng, có chút đau cổ.
Bạch Thủy Kim quan tâm: "Anh bị cảm rồi à?"
"Hả? Ờ... dạo này cũng cảm xíu."
Một giây sau cái mông của Bạch Thủy Kim nhích xa ra.
Lý Kiệt:...
Thật trùng hợp làm sao, ánh mặt trời chói mắt khiến cho Lý Kiệt ngứa mũi, hắn ta hắt xì một cái rồi quay lại chẳng thấy Bạch Thủy Kim đâu nữa, cậu đã trực tiếp tránh sang phía đối diện luôn rồi.
Đột nhiên có người ngồi xuống bên cạnh khiến cho Bùi Tri Hành sửng sốt, nhưng anh ta lại nhanh chóng cười rộ lên trong lòng, anh ta biết ngay Bạch Thủy Kim sẽ ngồi bên cạnh mình mà, vừa rồi chỉ là chiêu trò nhỏ dùng để thu hút sự chú ý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-chinh-dien-toi-roi-vao-o-phan-dien/3552705/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.