Editor: Min
Xe của Tô Trì đậu ở ven đường, chiếc xe màu đen trầm tĩnh, sáng bóng mượt mà, sáng đến độ có thể soi được gương luôn.
Tô Hồi Ý kéo cửa xe ngồi vào ghế phụ, nhìn thấy đôi tay Tô Trì đang nắm chặt vô lăng, mu bàn tay nổi lên gân xanh kéo dài đến thành cổ tay.
Chỉ là ngồi thản nhiên liền có một luồng khí thế khó chịu. Tô Hồi Ý lâm vào trầm tư, nguyên thân lấy dũng khí từ đâu mà ra? Tây khí đông thâu?
"Anh cả."
"Ừ."
Cậu nói, "Nếu không để em lái xe cho?"
Tô Trì cau mày suy nghĩ, "Phương thức giết người mới?"
"..."
Tô Hồi Ý ngoan ngoãn rụt người lại, Tô Trì một tay kéo cần số, chân dẫm ga bắt đầu tham nhập vào dòng xe.
Cảnh đường phố ngoài cửa xe lùi lại, sắc trời càng ngày càng tối, một số cửa hàng lẻ tẻ đã lập loè ánh đèn. Cho dù là cuối tuần, thời gian tan làm giờ cao điểm vẫn không giảm bớt, những người kiếm sống thật sự là không có ngày nghỉ.
Dòng xe cộ đi vào cầu vượt khiến con đường ùn tắc. Tô Hồi Ý đưa mặt gần sát cửa để xem tình hình phía trước, hơi nóng thở ra ngưng tụ thành mảng sương mờ. Truyện Đô Thị
Chiếc xe buộc phải dừng lại.
Tô Trì quay đầu nhìn thấy Tô Hồi Ý duỗi ngón trỏ vẽ hình trái tim trên cửa xe, có chút xấu. Anh cau mày định nói thì bên cạnh trái tim có thêm hai chữ---- anh cả.
Lời vừa tính nói liền dừng lại, Tô Trì cuộn tròn ngón tay trên vô lăng.
Tô Hồi Ý vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-toi-gia-ngoc-de-song/236675/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.