Editor: Min
Cậu nghi ngờ Tô Trì đang thầm mắng cậu, nhưng không có bằng chứng. Tô Hồi Ý ậm ừ hai lần rồi tiếp tục nhìn về phía đại sảnh.
Nhân quả của sự việc dần dần sáng tỏ trong lời mắng chửi của Trịnh Cần.
Tên nhà giàu này tên là Hà Cánh, Trịnh Cần là vị hôn thê của hắn, đang mang thai 4-5 tháng. Cô lo lắng Hà Cánh có người tình ở bên ngoài, nên lần tụ hội này cô nằng nặc đòi đi cùng.
Kết quả là vừa đi vệ sinh xong, liền nhìn thấy bông sen trắng không biết xấu hổ kia đang ngã trong vòng tay vị hôn phu của cô.!
Tô Hồi Ý cố ý thở dài trong lòng, nằng nặc muốn tới đây thì có ích lợi gì? Loại đàn ông phong lưu này, cho dù có dùng dây thừng trói lại tim hắn cũng không nhịn được mà bay đi nơi khác.
Trịnh Cần vẫn còn đang khóc lóc chửi rủa, "Hà Cánh, tôi vẫn còn đang mang thai đứa con của anh đấy, anh nghĩ anh xứng đáng với tôi không!"
"Cái gì mà xứng hay không xứng? Người ta chỉ là vô tình đụng phải. Cô nói chuyện có đạo lý một chút được không?"
Mọi người đều đứng rất xa không dám chen chân vào tìm chết.
Tiệc tốt rượu ngon bị làm ồn như cái chợ, dưa tuy rằng ngon, nhưng có vẻ rớt giá quá!
Dù gì thì Tô Hồi Ý cũng không cảm thấy mình bị rớt giá, cậu là vô giá.
Nhưng suy nghĩ của cậu lại hoàn toàn khác, "Anh cả, phụ nữ có thai không nên sơn móng tay phải không?"
Tô Trì cứng họng, "Tôi cũng chưa từng mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-toi-gia-ngoc-de-song/236673/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.