Tô Hồi Ý: “…”
Đệt mẹ nó chứ làm cho tất cả phải choáng ngợp! Người khác nhìn vào hơn phân nửa chỉ cảm thấy đó là đồ anh em. Cậu khéo léo trình bày, “Anh hai, em cảm thấy anh nghĩ hơi nhiều rồi.”
“Là do em nghĩ ít quá thôi.” Tô Trì cầm bộ đồ so với người cậu, cúi đầu nhìn mấy lần: “Thay đi.”
Tô Hồi Ý dang rộng vòng tay ôm quần áo, đẩy người nào đó: “Vậy thì anh đi ra ngoài trước đi.”
Tô Trì bị cậu đẩy thành chạy bước nhỏ, đuổi thẳng ra khỏi cửa, “…” Lạch cạch, cửa phòng đóng lại, Tô Hồi Ý loẹt xoẹt hai ba cái thay sang chính trang.
Áo vest có màu than chì, đường may tinh tế, cảm giác cao cấp, đằng sau xẻ tà chính giữa giúp thu gọn eo.
Tuy rằng nửa năm cậu phàm ăn tục uống, nhưng mặc chính trang vào rồi thì thắt eo vẫn ra hình ra dáng.
Cậu thay đồ xong rồi kéo kéo vạt áo, mở cửa đi ra gõ cửa phòng Tô Trì kế bên: “Anh hai, em xong rồi.”
“Vào đi.”
Chốt cửa hơi bị vặn nhẹ, Tô Hồi Ý đẩy cửa bước vào. Một bóng người cao lớn mạnh mẽ rắn rỏi đang đứng chắn ánh sáng rực rỡ ngoài ban công, cánh tay dài duỗi ra khoác áo vest của Âu phục vào.
Âu phục rộng rãi phác họa dáng người hoàn mỹ của hắn một cách thỏa đáng, Tô Trì túm vạt áo quay đầu, hỏi: “Thay xong?”
Tô Hồi Ý trở tay đóng cửa lại, “Dạ…” Cậu lịch bịch chạy hai bước đến, thưởng thức tư thế oai hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-toi-gia-ngoc-de-song/1956900/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.