Anh, anh hai nhà mình thật sự quá là có tinh thần!
Tô Hồi Ý cẩn thận từng li từng tí một ngẩng đầu ngước nhìn lên trên, trước mắt chỉ một phần hàm dưới góc cạnh rõ ràng. Hơi thở vững vàng rơi xuống cọng tóc ngố của cậu, thổi cọng tóc ngố bay lất phất lất phất.
Trông có vẻ như người nào đó vẫn chưa thức, thì ra chỉ là lên tinh thần cục bộ.
Tô Hồi Ý rón rén nhích nhích mình ra xa… mới vừa di chuyển chân, người đã bị Tô Trì kéo vào lòng trong vô thức, lồng nguc của cậu còn hơi bị siết lại, cảm thấy nghẹt thở.
“Anh hai.”
Thân nhiệt Tô Trì hơi cao, làm cho Tô Hồi Ý cũng cảm thấy người mình cũng bắt đầu râm ran nóng theo. Cậu gọi một tiếng không đánh thức được anh hai, bèn phát ra tiếng reo dai dẳng không dứt có thể sánh đôi được với âm thanh chuông báo thức, “Anh hai anh hai anh hai anh hai…”
Tràng công kích kéo dài cuối cùng cũng làm cánh tay Tô Trì nhúc nhích, từ từ mở mắt, “Ừm.”
Tô Trì cúi đầu xuống, vùi vào hõm vai cậu, “Sao nào?”
Giọng nói vào buổi sáng lười nhác và gợi cảm, hoàn toàn khác với Tô Trì lạnh lùng nghiêm túc ban ngày. Tim Tô Hồi Ý đập vang lên thình thịch, giơ tay hơi chống lên lồng nguc của người nào đó, “Anh nên về phóng của mình rồi.”
Cảm giác không nên cảm giác được thoắt cái gần kề.
Tiếng nói Tô Trì khàn khàn, “Em cảm thấy yêu cầu đó của mình có thích hợp không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-toi-gia-ngoc-de-song/1956888/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.