Bên Tô Kỷ Đông đã vào trong đình nghỉ mát trên hồ vịnh để nghỉ ngơi, Tô Hồi Ý đeo balo lịch bà lịch bịch cả con đường chạy đến.
Tô Trì quay đầu, ánh mắt rơi lên chiếc balo căng phồng, hắn đưa tay, “Cậu có muốn chuyển thế năng trọng trường của mình sang tôi không.”
Tô Hồi Ý nói có thể dùng cách khác, “Anh có muốn ăn vặt hay uống nước gì không?”
“Vậy tôi uống nước.”
Trong lúc hai người nói mấy câu đã đi đến đình nghỉ mát, Tô Hồi Ý cúi đầu móc móc balo, Tô Trì sợ cậu bị va vào đâu, với tay nắm đằng sau vai cậu dắt cậu đi vào trong.
Vu Hâm Nghiên nhìn thấy hai người đi vào, “Anh hai và Tiểu Ý đi đâu đấy, cả buổi không lại đây?”
Cũng đâu thể là đi chụp ảnh được, ông con cả nhà mình ngoại trừ chụp ảnh gia đình ra thì chưa từng chụp hình ở bên ngoài bao giờ cả, ảnh chụp còn ít hơn ông con thứ hai nữa.
Tô Hồi Ý bùm phát moi ra một bình nước đưa cho Tô Trì, “Con với anh hai chụp tấm ảnh ở trước hồ.”
Vu Hâm Nghiên, “…”
Ánh mắt Tô Kỷ Đông lộ ra kinh ngạc, “Thằng hai chụp ảnh hả?”
Tô Đĩnh ôm cánh tay ở một bên cười lạnh, ha ha, hắn biết ngay mà.
Tô Trì bình tĩnh vâng một tiếng, giơ tay nhận bình nước uống. Vẻ mặt của hắn tự nhiên quá mức, Tô Kỷ Đông chỉ kinh ngạc trong thoáng chốc rồi lại nghĩ: Đúng rồi, này thì có gì là lạ đâu, chụp hình không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-toi-gia-ngoc-de-song/1956840/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.