Con tim Tô Hồi Ý kinh hoàng.
Tô Trì nhìn cậu, “Buổi sáng hôm đó tôi biết cậu đã vào, tôi cũng nghe thấy tiếng cậu gọi tôi.”
…anh biết hết! Tô Hồi Ý bật ra âm thanh lên án trong lúc đầu óc rối loạn, nhưng mà anh chẳng những không đáp lại, còn âm thầm lặng lẽ gia tốc!
Một bàn tay lướt qua cậu tắt vòi hoa sen, tiếng nước ồn ào ngừng lại, giọng nói của Tô Trì có vẻ càng rõ ràng, “Thế nên, tôi còn không xấu hổ, thì cậu xấu hổ cái gì.”
“Cùng là đàn ông, ai mà chưa từng có? Đến mức phải trốn tôi như vậy.”
Có lý có lẽ, lực chiến đầy bình, Tô Hồi Ý sợ rồi, “Vậy, vậy để em thử tiếp nhận tiếp nhận.”
“Ừm, cậu mau chóng tiếp nhận.” Hàng mi Tô Trì nửa khép, “Đừng tiếp tục trốn tránh tôi nữa.”
…
Trước khi đi trong bồn tắm vẫn còn xả nước nóng, Tô Hồi Ý ngồi chồm hổm bên trong ọc ọc thổi bong bóng, như cái bánh trôi luộc trong nồi nước sôi.
Cậu cảm thấy Tô Trì nói cũng có lý, không phải là hoạt động của đàn ông vào buổi sáng thôi sao, anh hai mình mạnh khỏe như thế chắc chắn là phải có rồi. Hơn nữa thái độ của Tô Trì thản nhiên như vậy, cậu lúng túng nữa cũng không có ý nghĩa gì.
Tô Hồi Ý ngâm hơn bốn mươi phút, mãi đến khi cửa phòng tắm bị gõ “cốc cốc”. Giọng nói của Tô Trì vọng vào, “Cậu đang nấu canh trong đó đấy à?”
“…” Ào, Tô Hồi Ý bước ra bồn tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-toi-gia-ngoc-de-song/1956808/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.