Dù sao cũng là bữa tiệc thương mại, Ninh Lê nghĩ nghĩ đột nhiên hiểu được: "A, chẳng lẽ là sau khi anh rời khỏi giới thì chuyển sang làm thương nhân?"
Thương nhân?
Ngôn Mặc suy nghĩ, cũng không phản bác lại: "Ừm, cũng không khác lắm."
Ninh Lê nghĩ thẩm, quả nhiên như thế.
Minh tinh đổi nghề làm kinh doanh thật không hiếm, rất nhiều người trong giời kiếm được một khoản liền đem đi đầu tư thử, thậm chí tự mình mở công ty, thường thấy nhất chính là mở công ty giải trí, chính mình làm ông chủ bổi dưỡng minh tinh, thứ hai là đầu tư vào dịch vụ ăn uống hoặc là các loại sản nghiệp khác.
Trong đó cũng có người dựa vào độ nổi tiếng của mình để kiếm lời đương nhiên cũng có loại không có đầu óc dẫn đến cuối cùng không còn gì cả.
Xem Ngôn Mặc hôm nay mặc một thân tây trang giá trị xa xỉ hắn khằng định không phải loại người không đầu óc kia.
"Ngôn lão sư vứt bỏ diễn xuất đi làm kinh doanh thật đáng tiếc" Ninh Lê chống cằm sâu kín thở dài "Diễn viên có diễn xuất như anh vốn đã là nhân tài trân quý, giới điện ảnh không có anh quả là tổn thất lớn."
Ngôn Mặc tức khắc nhớ lại lời vừa rồi của Vân Tử Sâm.
Hai người kia đều chỉ nhìn đến một khía cạnh của hắn nhưng lời nói ra lại hoàn toàn trái ngược.
Thực sự rất thú vị.
"Nếu tôi đã không đóng phim nữa cô cũng đừng gọi là Ngôn lão sư, kêu tôi Ngôn Mặc là được" Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-thien-kim-ta-bao-hong/2872759/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.