Mộ Vân Trạch nhanh chóng ngồi dậy, khẩn trương đến nỗi nói lắp: "Anh, anh...tới rồi."
Dịch Thừa Tiêu duỗi tay xoa đầu thiếu niên: "Mông còn đau không?" Hôm đó hắn thật sự rất tức giận, hắn vừa đi công tác về thì nghe tin Mộ Vân Trạch xảy ra chuyện, xuống tay có hơi nặng.
Mộ Vân Trạch cứng đờ nghĩ, đây chính là người sẽ đánh gãy bảy cái xương sườn cậu sao.
Dịch Thừa Tiêu nắm tay cậu kéo lên, nói: "Trở về đi. Nằm đây dễ bị trúng gió lại cảm bây giờ."
Mộ Vân Trạch cảm thấy chính mình như bị xách lên, sức lực đối phương rất mạnh, một đường ôm cậu đi về hướng nhà chính. Cậu cảm thấy nhiệt độ đối phương đang truyền sang cậu, rất ấm.
Mộ Vân Trạch nhịn không được nghĩ, nếu cậu đi không gạ gẫm vị hôn thê của nam chính thì có phải hay không cậu với hắn có thể làm anh em tốt cả đời?
Hai người vừa vào phòng khách thì bắt gặp Mộ Vân Thiệu đang mang ý cười nói: "Bọn họ đã trở lại rồi."
Không chờ Mộ Vân Trạch hỏi, cậu liền thấy có người con gái ngồi gần đó. Diện mạo rất xinh đẹp, nhìn cậu mỉm cười. Thoạt nhìn tầm 25-26 tuổi, có mái tóc đen dài, đuôi tóc hơi uốn, dáng người thanh mảnh, đang mặc áo sơ mi hồng kèm váy dài trắng. Môi hé mở: "Mộ Vân Trạch, em đã khoẻ hơn chưa?"
Mộ Vân Thiệu nhìn đứa em trai đang đứng ngơ ngác không nói lời nào, nói: "Tiểu tử thúi, phát ngốc cái gì? Lê tiểu thư tới thăm em đó, sao còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phao-hoi-de-de/2799562/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.