Editor: Soup
Mọi người đều biết, Tiêu tổng tài hắn có thể nói được từ chuyện nhân sinh tới bát quái, lảm nhảm được việc nhà chơi được cả mạt chược, trên có thể bàn bạc được hạng mục mấy trăm triệu, dưới có thể ngồi ở quán nhỏ cười hì hì trả giá, là một người trước vừa mới đóng bộ âu phục giày da nói cười xã giao, sau đã ca hát luyện giọng nói vớ vẩn không ngừng.
Một Tiêu tổng tài toàn năng ưu tú như thế.
Không biết cưỡi ngựa.
Mặc dù không có cách nào điều khiển được phương tiện giao thông cơ sở nhất của cổ đại.
Nhưng chuyện này đối với Tiêu Dư An mà nói, có thể tính là chuyện gây khó dễ cho hắn được sao?
Đương nhiên không thể!
Bởi vì hắn có Yến Hà Thanh!
Săn bắn gì đó, xuất hành gì đó, du ngoạn gì đó, đều cùng cưỡi một con ngựa với Yến Hà Thanh, lại hát vang câu “để chúng ta mãi mãi cùng nhau làm bạn nơi chốn hồng trần, sống cuộc sống thanh thanh thản thản”*, tú cho một đám đại thần già trẻ lớn bé, tướng quân quý tộc cũng muốn chết lặng.
(*Bài “Khi” của Động Lực Hỏa Xa đó, bài này trước mình có dẫn link rồi nha.)
Nhưng mà không bao lâu, Tiêu Dư An phát hiện một chuyện.
Vào thu, Nam Yến quốc đều sẽ vui mừng cử hành hoạt động săn bắn, thứ nhất là để biểu thị thái bình thịnh thế, thứ hai là vì chúc mừng ngày mùa bội thu.
Ở mấy loại hoạt động này, dĩ nhiên là Tiêu Dư An không muốn ngồi xe ngựa, thế là chạy tới cùng cưỡi ngựa với Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/1589437/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.